mystery of love _ 21012023
Chiều 30 Tết, người người sum vầy, nhà nhà hạnh phúc, trời cao và xanh ngắt một tầng mây, gió hiu hiu se se lạnh, mùi nhang trầm thơm vương vẩn trong không khí như đang hòa cùng không khí đất trời thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, năm nay mọi thứ vẫn như mọi năm, vẫn ngôi nhà của mình, vẫn bố mẹ và thằng em trai, vẫn góc phòng cũ với những thứ đồ đạc được gói ghém cũ kĩ; nhưng đã có những thứ được thay mới mà theo mình là tương đối đáng kể để tạo ra chút ảnh hưởng ít nhiều trước thời điểm mình bước vào chặng hành trình tiếp theo của bản thân. Bước vào năm 2023, năm mình 21 tuổi, năm mình chuẩn bị ra trường, năm mình phải thực hiện nhiều sự chuẩn bị để thật sự đối mặt với những khó khăn của tuổi trưởng thành: công việc và sự nghiệp, peer pressure, áp lực từ cuộc sống, mental issues, tình yêu và những trăn trở khi chứng kiến những năm 20 trôi qua... và năm mình nhận thấy trái tim mình động đậy sau quãng thời gian dài bị vùi lấp trong những cảm xúc bất ổn và tối tăm, những ngày tưởng như mình đã mất luôn thứ năng lực thiêng liêng vũ trụ đã ban tặng đó.
Bài viết này không chỉ viết ra dành riêng cho Thế giới nhỏ của Hạnh Nhân, mà nó còn dùng để tổng kết những giờ khắc cuối cùng của một ngày cuối năm đong đầy những cảm xúc thiêng liêng và đáng trân quý, và mình chân thành đón nhận những năng lượng tốt đẹp của vũ trụ đến với mình, dù là có được an bài từ trước hay chỉ là một khoảnh khắc nhỏ nhoi thoáng qua, mình cũng xin chân thành đón nhận tất cả. Hôm nay mình nằm mơ một giấc mơ, mình cảm thấy giấc mơ đó đã đưa mình lên chuyến tàu lượn siêu tốc với những ảo ảnh của riêng bản thân mình, phản chiếu những suy nghĩ sâu trong nội tâm, mắc kẹt trong tiềm thức một thời gian tương đối dài mà mình không thể giãi bày bằng lời, nói đơn giản, giấc mơ bao hàm những viễn cảnh mình đã nghĩ tới, có cả vui lẫn buồn, có cả hy vọng tràn trề và thất vọng cùng cực, những thái cực trái ngược đến buồn cười tồn tại trong những mâu thuẫn vốn khiến mình gần như xem chúng nó như bản chất của con người mình tự lúc nào không hay. Mình đã suy nghĩ rất nhiều và rất nhiều về điều đó những ngày qua, và hiện tại thì mình dần dần chấp nhận chúng, cho chúng một khoảng không trong vũ trụ nhỏ bé của tiềm thức, và để chúng phát huy sứ mệnh của mình, tạo lập nên những bức tường thành, dù xinh xắn hay xấu xí, vẫn ngày ngày phát ra những tần số được tạo lập từ chuỗi ADN di truyền từ những người sinh mình ra với hình hài này.
Mình mơ thấy bản thân được cùng anh nói lời yêu thương, ngọt ngào đến mức khiến tim mình thoáng chốc chợt nghẹt thở trong chính giấc mơ của mình, Wanda Maximoff có thể đã đúng, mỗi giấc mơ là những thực tại có thật ở những chiều không gian khác nhau, những vũ trụ khác nhau và những thực thể khác nhau, rất mơ hồ và phi lý nhưng nếu chúng thật sự có thật, dù chỉ là một chút, mình vẫn hi vọng có một vũ trụ nào đó nơi những câu nói đó đã thực sự tồn tại, nơi trái tim mình đã được trải qua thứ hạnh phúc mà đối với mình có thể trong thời điểm này là những thứ vô cùng quý giá. Bản thân không thể gọi là đã trở thành một kẻ lụy tình khốn khổ, nhưng việc mở lòng với duy nhất chỉ một người và cất mất đi chiếc chìa khóa ở khoảng không nào đó có thể nói là đã thành thật. Có thể anh sẽ không cảm nhận được, có thể anh sẽ không bao giờ biết, về những ngày có một đứa nhóc con trông vọng về anh nhiều như thế nào, với hình bóng liên tục luẩn quẩn trong tâm trí, đuổi cũng chẳng chịu đi, về những ngày những dòng chữ này ra đời, về những ngày bản thân đã thật sự biết yêu một người.
Và tất nhiên như mình nói, chuyến tàu lượn chạm đỉnh của niềm vui, rồi đột ngột không một lời báo trước lao thẳng xuống đáy vực sâu. Mình mơ thấy mình không chống lại những cám dỗ tầm thường của một con người, mình phản bội lại chính tình cảm của mình, chính niềm tin mình từng nghĩ nó sẽ đồng hành cùng mình đến khi nào năng lượng trái tim mình cạn kiệt, chỉ vì một phút giây không tỉnh táo, một phút giây mơ hồ đã dẫn mình đến việc hành động theo bản năng một cách dại dột, điều đó làm thâm tâm mình hổ thẹn và không còn tư cách nào tiếp tục yêu anh như bây giờ được nữa. Tỉnh dậy thì hóa ra tất cả chỉ là một giấc mơ, mình mệt nhử và đầu óc thì rối bời, như chính cách mình bắt đầu trò chơi này với anh vậy, mình đã từng muốn thoát ra và đã thử thoát ra, nhưng giờ mình chợt nhận ra bản thân muốn chìm đắm trong những điều này tự lúc nào không hay. Mình biết mình phải vận dụng công năng của trí não đến mức tối đa, để lôi kéo chút lí trí giúp mình tỉnh táo, và mình bắt đầu thấy sợ, nỗi sợ tầm thường của một con người không thể thắng nổi sự an bài của vận mệnh. Mình biết mình một chút cũng không nên kì vọng quá nhiều vào anh ấy, mình có thể tự do yêu anh thì anh cũng có thể thẳng thắn rũ bỏ tình cảm của mình, mình rất hiểu điều đó. Mình nghe mọi người nói nếu mơ thấy ai đó quá 3 lần, chứng tỏ rằng mình và người đó đã cạn duyên, và mình thấy sợ... Mình biết mình chẳng thể làm gì để cứu vãn thực tại đó, ngoài việc chấp nhận trong lặng im vì bản thân vốn không phải thánh thần hay tiên phật mà không gì hơn một con người bình phàm, thuần túy chỉ vậy thôi...
Mình nhận ra có lẽ mình vẫn có quyền hy vọng, mình vẫn có quyền trao đi yêu thương, mình vẫn có quyền can đảm nói lên tình cảm của mình vì mình sợ đánh mất nó biết bao, giống như Puss in Boots, dũng cảm, gan lì và dám cười vào mặt thần chết. Mình cũng muốn như thế, mình cũng muốn dũng cảm đối mặt với tình cảm của mình nhưng đơn giản mình không có cơ hội làm lại vì mình nào lấy đâu ra được "9 cái mạng", khi mình chọn cách nói ra, sẽ chỉ có thể là "yes or no, no maybe" và điều đó chắc hẳn sẽ làm mình đau lòng đến bật khóc. Nhưng sau tất cả, mình cảm ơn vì anh đã đến và trở thành điều gì đó trong cuộc đời mình, anh giúp mình trở nên dũng cảm, giúp mình biết yêu anh, giúp mình biết ơn cuộc sống và những khoảnh khắc đi qua sẽ khó lòng mà trở lại, giúp mình biết nhung nhớ, giúp mình có động lực trở nên tốt hơn để xứng đáng với anh, mặc kệ thế giới điên rồ ngoài kia và những lời người ta dèm pha tình yêu đến từ một phía, mình yêu anh _ chậm rãi nhưng điên cuồng, thầm lặng nhưng mạnh mẽ, không màu mè và ồn ã nhưng dạt dào và nồng nàn _ mình chỉ muốn yêu anh như vậy thôi, nâng niu và trân quý anh như vậy, vì mình muốn anh biết anh xứng đáng với tất cả mọi điều tốt đẹp trên thế gian này. Mình yêu My Little World. Và mình biết mình sẽ phấn đấu để biến mình thành một phiên bản khác, có thể tốt hơn một chút, có thể tốt hơn nhiều chút nhưng tựu chung lại sẽ không làm mình hổ thẹn khi tỏ bày những tình cảm này.
Mọi thứ dường như có vẻ đang hơi chệch đường ray, vì bài viết này dung lượng dành cho anh có vẻ chiếm chỗ tương đối khá nhiều rồi, một năm trôi quá với bao dư vị, ngọt ngào của niềm vui và hạnh phúc, chua chát của nỗi buồn, mằn mặn của nước mắt, cay đắng của bao tủi hờn cùng thất vọng. Nhưng trên hết, khi mọi thứ đi qua, bản thân tìm lại được chính mình, nội tại tâm hồn lại thấy an yên, chậm rãi ngắm nhìn những mảng màu sáng tối lướt qua cuộc đời, không cưỡng cầu, không đau đớn tuyệt vọng, đó mới chính là nhân sinh vô thường, cảm nhận thế sự vốn đã luôn là như vậy. Thế giới quan và nhân sinh quan sẽ thay đổi theo năm tháng, bao biến cuộc đời sẽ ập tới, khó khăn sẽ dồn mình vào góc chết của cuộc đời, nhưng mình tin là với tình yêu của mình dành cho anh, dù cho anh không hề biết, mình cũng vui với điều đó. Mình là Hạnh Nhân, cũng là Khánh Linh, và mình yêu người đàn ông tóc đỏ có đôi mắt sâu hun hút, mình đã dũng cảm thừa nhận tình cảm của mình và sẽ đón nhận kết quả dù cho nó có tệ đến đâu.
"Khép mắt lại để cùng hồi tưởng về, lần đầu tiên anh đặt môi mình lên môi em. Rồi em cứ mãi khóc trong vô định... Kí ức xưa cứ mãi vương lại chốn này. Đấng tối cao, xin Ngài hãy giải thoát cho con. Những điều tuyệt vời này liệu có tan biến?
"Oh, to see without my eyes
The first time that you kissed me
Boundless by the time I cried...
Oh, oh woe-oh-woah is me
The first time that you touch me
Oh, will wonders ever cease?..."
_ mystery of love - Sufjan Stevens
I will still love you when you're no longer young and beautiful I will still love you when you got nothing but your aching soul I will still love you when you're no longer beautiful |
Nhận xét
Đăng nhận xét